Viết lời mở đầu đối với tôi mà nói hình như lại trở nên khó khăn rồi. Vì từ đầu chí cuối, tôi đều đang […] Xem thêm
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC
Bảy năm, vẫn ngoảnh về phương Bắc – Ân Tầm
Nếu con tim tan vỡ…
Cố Sơ nói: “Vậy thì, gặp nhau là được.”
Lục Bắc Thần nói: “Tôi sẽ giữ lại thi thể còn không nguyên vẹn đó của cô ta để phân biệt nhân tính.”
***
Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng không ngờ ngày này lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn, bối rối. Anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên.
Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm…”
Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!”
Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng.
Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô.
Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.
Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh. Anh chỉ cần dùng một con dao là có thể lột một người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.
Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.
Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: “Tốt nhất cô thông minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu.”
Anh không phải là Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá. Nhưng anh lại dùng con dao giải phẫu chống lên ngực cô và nói: “Sao bằng được người không có trái tim như cô?”
Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm khổ đau, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.
***
Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.
Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?”
Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần…
***
Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày…
Nhân vật: Lục Bắc Thần (Lục Bắc Thâm), Cố Sơ, Kiều Vân Tiêu, Sầm Vân, Cố Tư, Tiêu Tiếu Tiếu, Tiêu Tuyết, La Trì, Lăng Song…
Ngày cuối cùng của tháng ba, trời đổ mưa, giội mát cho nhiệt độ đầu xuân. Những bước chân bận rộn qua lại trên sân […] Xem thêm
Cố Sơ vẫn hay mơ về quá khứ. Tuy rằng khi tỉnh giấc sẽ lạnh lẽo nhưng nếu dốc sức nắm lấy nhiệt độ trong […] Xem thêm
Khi hoàng hôn nhuộm lên vầng mây, phòng cấp cứu của bệnh viện lại nhận thêm bệnh nhân. Tài xế một chiếc container lái xe […] Xem thêm
Anh ấy quay về rồi. Tiêu Tiếu Tiếu không nêu đích danh “anh ấy” là ai nhưng Cố Sơ biết, “anh ấy” mà cô ấy […] Xem thêm
Cố Tư ngồi im trong góc, mười đầu ngón tay nắm chặt lấy nhau, đôi môi mím lại gắt gao đến tái nhợt. Bên trên […] Xem thêm
Cánh cửa đang mở, ánh đèn ngoài hành lang chói mắt hơn trong phòng, nhưng đã yếu đi nhiều trên con đường sượt qua bờ […] Xem thêm
Báo Lỗi Lục Bắc Thần không ngồi xuống, chỉ dừng bước khi đi ngang qua Cố Sơ. Anh đứng lệch về sau, phía bên phải […] Xem thêm
Hôm sau là một ngày nắng. Thành phố Quỳnh Châu với khí hậu biển, những ngày nắng vàng rực rỡ luôn khiến người ta yêu […] Xem thêm
Cố Tư hơi sốt sắng: “Chị Cố Sơ! Lẽ nào chị cũng không tin em?” “Không phải chị không tin em.” Cố Sơ nhìn con […] Xem thêm
Cố Sơ mà cười sẽ khiến người ta cảm thấy như sông băng tan chảy, vạn vật sinh sôi, chí ít thì Cố Tư cho […] Xem thêm
Ánh trăng luôn là cô đơn, thế nên cũng khiến con người về đêm trở nên cô quạnh. Cái tĩnh mịch để lại sau bao […] Xem thêm
“Bắc Thần… Bắc Thần… Vì sao anh không đi cùng em?” “Bắc Thần! Nếu trên đời này chỉ có một người có tư cách sở […] Xem thêm
Trước khi Lục Bắc Thần nhận lời mời, nguyên nhân cái chết của Tiêu Tuyết xuất hiện những bất đồng nghiêm trọng, điều này quả […] Xem thêm
Lục Bắc Thần đeo lại găng tay, đi tới trước một dãy máy móc. La Trì không biết anh đang nghĩ gì. Các loại máy […] Xem thêm
Có người gõ cửa, thanh âm dè dặt, lịch sự. “Vào đi!” La Trì lớn tiếng nói, rõ ràng đã bị giật mình bởi tiếng […] Xem thêm
Thứ năm lại bắt đầu mưa. Từng giọt mưa to bằng hạt đậu đập thẳng lên lớp kính thủy tinh như một kẻ đi nhặt […] Xem thêm
Thịnh Thiên Vỹ, chủ tịch tập đoàn Viễn Thăng nổi tiếng trong nước, mấy năm nay làm ăn rất mạnh mẽ, hưng thịnh, không những […] Xem thêm
Cái lạnh lẽo của nước mưa ngập đầy lồng ngực ít nhiều đè nén nhịp đập điên cuồng của con tim… Ánh nắng sáng đến […] Xem thêm
Rõ ràng Lục Bắc Thần đang định ra ngoài. Áo phông cùng chiếc quần thoải mái, xem ra anh sắp tới phòng tập thể hình. […] Xem thêm
Cô biết anh còn ở trong đó, thế nên cho dù quần áo có ướt cô cũng sẽ không rời đi, vì cô sợ, sợ […] Xem thêm
Cô không thể ngờ rằng mình cũng có ngày phải khúm nụm hạ mình cầu xin người khác phải không? Khi Lục Bắc Thần từ […] Xem thêm
Tiêu Tuyết vừa xinh đẹp lại trẻ trung, cộng thêm việc có được một khả năng chơi vĩ cầm tuyệt vời, thế nên từ ngày […] Xem thêm
Chúng tôi có lý do nghi ngờ, đám khỉ đã coi đầu người làm đồ chơi của mình… La Trì ngồi kế bên Lục Bắc […] Xem thêm
Ngay cả bố mẹ Tiêu Tuyết cũng không biết chuyện dây đàn, sao cậu lại tường tận vậy? La Trì cũng ngẩn ra, tỉnh lại […] Xem thêm
“Cuối tuần cậu có việc gì?” | “Hẹn hò.” Biểu cảm của Lục Bắc Thần vẫn điềm nhiên như nước từ đầu tới cuối. Chỉ […] Xem thêm
Ánh đèn tím rực rỡ chạy dài tới tận bờ biển, tựa như những bọt sóng cũng được nhuộm màu dưới cảnh đêm… Điểm vượt […] Xem thêm
Giờ có phải cô đang hối hận vô cùng không? Hối hận vì năm xưa đã nhìn nhầm Bắc Thâm là một kẻ nghèo hèn? […] Xem thêm
Qua đám đông và ánh sáng rực rỡ như pháo bông, ánh mắt anh trầm lắng tựa biển khơi… Tiêu Tiếu Tiếu đứng bên sửng […] Xem thêm
Trên đời này việc cần tỉ mỉ nhất chính là ăn uống… Tháp gato bảy tầng được đẩy vào đầy lộng lẫy như thế, xuyên […] Xem thêm
Anh giơ tay, dẫn dắt cô nhẹ nhàng xoay một vòng… Cố Sơ trở thành tiêu điểm tập trung sự chú ý của đám đông, […] Xem thêm
Cố đại tiểu thư tới tham gia mấy buổi tiệc thế này đúng là tự hạ thấp thân phận cao quý của mình rồi… Tiếng […] Xem thêm
Con người đến với thế gian này bằng nước mắt thế nên đời người định trước khổ đau… Gió biển trong một đêm với tiết […] Xem thêm
Giờ này, đèn đường như một người gà gật… “Liên tục nhượng bộ không giống tác phong của cô Cố, nghe nói trước giờ cô […] Xem thêm
Giống như lâu lắm mới lại có một lần hẹn hò. Dưới cảnh đêm, người đàn ông lịch thiệp, cao quý, dùng thái độ chu […] Xem thêm
Giày đi lên chân, có hợp với mình hay không chỉ có người đi mới biết… Khi thực đơn được mang tới, Lục Bắc Thần […] Xem thêm
Chúng tôi là anh em sinh đôi. Tôi là anh, nó là em, tôi và nó chỉ cách nhau năm phút… Thức ăn được chọn […] Xem thêm
Cô chỉ hy vọng Bắc Thâm rời xa cô có thể quên đi quá khứ, mỗi ngày đều có những niềm hạnh phúc mới… Thanh […] Xem thêm
Có ai không hay nhà họ Cố đã sinh một bé gái xinh như ngọc, có rất nhiều chú bác còn trêu đùa rằng nhất […] Xem thêm
Cái ta nói là một đời, thiếu một năm, một tháng, một canh giờ đều không phải một đời… Cố Sơ chẳng biết mình đã […] Xem thêm
Tiếng rung bên tai gạt bỏ những muộn phiền trong lòng anh nhưng không sao xua đi hình ảnh đôi mắt cô độc đó… Sau […] Xem thêm
Ai ai cũng biết, tuổi xuân dùng để hoang phí, có nụ cười, có nước mắt, có mơ màng và một chút buồn thương… Trước […] Xem thêm
Không nhìn thì không sao, vừa nhìn tim cô đã đập “thịch” một tiếng, có một giọng nói nhỏ xíu như đang mọc mầm bật […] Xem thêm
Cô bạn ban nãy trợn tròn hai mắt liên tục lắc đầu với Cố Sơ, khổ nỗi Cố Sơ không nhìn thấy. Cô đứng dậy […] Xem thêm
Từ sinh viên viện nghiên cứu sinh tới các em sinh viên năm nhất, chẳng ai không biết có một nam sinh đẹp trai cao […] Xem thêm
Đương nhiên, em là con gái, làm nũng chơi xấu cũng có thể hiểu được… Cố Sơ thất thần, sau khi tỉnh lại thì anh […] Xem thêm
Tiểu quỷ! Xin lỗi đi chứ, anh thua rồi… Lục Bắc Thâm ra hiệu cho cô bắt đầu. Cố Sơ ôm bóng, nhìn chăm chú […] Xem thêm
Lấp đầy những lúc trống trải trong cuộc sống hiện thực để bản thân chẳng còn muốn hồi tưởng, chẳng còn muốn ngẫm suy, như […] Xem thêm
Chỗ này đông vui quá, hay là chúng ta cũng nếm thử mấy món trên đường này đi… Lục Bắc Thần giữ im lặng. Không […] Xem thêm
Lục Bắc Thần trả lời đại khái, châm một điếu thuốc lên, nhìn chăm chăm bóng hình đã bị lu mờ qua làn khói thuốc […] Xem thêm
Còn bảo cô giới thiệu kiểu gì nữa đây? Người ta đã hút loại thuốc lá đắt đến vậy, cô còn chào bán loại thuốc […] Xem thêm
Mỗi lần gặp mặt anh, Cố Sơ luôn phải tự thuyết phục bản thân: Anh ta không phải Bắc Thâm, không phải Bắc Thâm… Cảm […] Xem thêm
Cô còn kỳ vọng điều gì chứ? Kỳ vọng anh chính là Bắc Thâm ư? Bờ môi Lục Bắc Thần khẽ mím lại thành một […] Xem thêm
Chiếc xe đi thẳng trên đường trong đêm, rời xa con phố ẩm thực huyên náo, lướt qua con đường Hải Tân vắng bóng người […] Xem thêm
Sau khi Lâm Gia Duyệt xuống xe, trong xe trở nên yên ắng. Thật ra Cố Sơ không muốn cô ấy xuống xe cho lắm […] Xem thêm
Có lẽ vì thái độ quá bộc trực và câu trả lời quá thẳng thắn của cô đã khiến Lục Bắc Thần hơi ngạc nhiên. […] Xem thêm
Mọi người đều nói, hoa mùa hạ bung nở rực rỡ. Chắc hẳn cũng chẳng phải vì ngưỡng mộ sắc hoa mùa hạ cỡ nào, […] Xem thêm
Nếu được giống như lúc nhỏ thì hay biết bao, mọi người đều ở đây, chẳng hiểu chuyện gì cả, cũng chẳng cần hiểu chuyện […] Xem thêm
Phòng khám nghiệm. Hai bàn khám nghiệm thi thể, trên một bàn là một xác chết nguyên vẹn, còn bàn kia là Lục Bắc Thần […] Xem thêm
“Đầu tiên, việc bị sát hại là chắc chắn.” Lục Bắc Thần đợi cho nhân viên phục vụ dọn hết bát đĩa, bưng trà lên […] Xem thêm
Tôi không thích giường quá mềm, cũng không thích giường quá cứng mà chiếc giường của khách sạn các cô quả thực khiến người ta […] Xem thêm
Cố Sơ lấy cánh hoa quýt trang trí lên đĩa, mùi hương ngào ngạt thanh nhã hệt như cúc trắng… So với những hình ảnh […] Xem thêm
Khi đưa tới phòng 1211, Lục Bắc Thần đã tắm rửa xong từ lâu, sơ mi áo vest được thay bằng chiếc áo khoác ngủ […] Xem thêm
“Em có nghe không vậy?” “Ồ, chị cứ nói.” “Giáo sư Lục nói rõ muốn em tới quét dọn phòng của anh ấy, những người […] Xem thêm
Một lúc lâu sau, Cố Sơ mới hoàn hồn trở lại, cầm tập tài liệu đi vào phòng sách nhưng vẫn còn do dự vì […] Xem thêm
Cô của bây giờ, khi đối diện với Lục Bắc Thần, đều phải thuyết phục mình một thực tế rằng Bắc Thâm không còn nữa… […] Xem thêm
Có lẽ vì cô thật sự thấm mệt, có lẽ vì cô cảm thấy, trên một con đường du lịch dưới cơn mưa nhỏ này […] Xem thêm
Cô và người đàn ông bên cạnh đây vừa không yêu nhau vừa chẳng phải bạn, đứng quá sát bước chân không đồng đều, cũng […] Xem thêm
Là Lục Bắc Thần đột ngột phanh gấp, lực phanh không hề nhỏ. Cố Sơ không biết đã xảy ra chuyện gì, còn chưa kịp […] Xem thêm
Trái tim bắt đầu thắt lại nhói đau, tia sáng trong mắt cũng dần dần tối đi, giống như ngôi sao bị mây mù che […] Xem thêm
Cố Sơ đang mải đấu khẩu với Lăng Song, cố gắng áp đảo đối phương trên phương diện ngôn ngữ, thế nên nhất thời không […] Xem thêm
Cố Sơ đánh mắt về phía chiếc bánh bao chay: “Em không thích ăn đồ làm bằng bột mỳ.” “Hai chọn một, hoặc là ăn […] Xem thêm
Chúng ta, đều bị tuổi xuân kéo đi cả đoạn đường, loạng choạng thưởng thức những phong cảnh ven đường. Tuổi xuân có màu gì […] Xem thêm
Lăng Song há hốc mồm, nhìn Cố Sơ rồi lại quay sang Lục Bắc Thần: “Báo cáo, em sợ mình chạy chậm sẽ ảnh hưởng […] Xem thêm
Con người rồi có lúc hối hận. Có thể là vì những xốc nổi hết lần này đến lần khác, cũng có thể vì có […] Xem thêm
Từ lúc gặp nhau ở sân bay cho tới giờ, Cố Sơ cứ cảm thấy mình bị sợi dây thừng dắt đi, bị động nhìn […] Xem thêm
Lấy công việc ra chèn ép người khác vẫn luôn là lý do đanh thép nhất. Từ nhỏ Cố Sơ đã được thầy cô giáo […] Xem thêm
“Không thể nào.” Lục Bắc Thần không đón lấy báo cáo mà nói thẳng thừng: “Làm lại đi.” “Cậu có từng nghĩ rằng có thể […] Xem thêm
Không hiểu sao, Cố Sơ bỗng nhói lòng, cũng nằm im không động đậy nữa. Chẳng mấy chốc, anh đã thoải mái dãn đôi mày […] Xem thêm
Cố Sơ cẩn thận gạt miếng ớt nhỏ trong món ăn sang một bên, hờ hững hỏi: “Anh ấy nói với chị chuyện này làm […] Xem thêm
Nhà hàng xoay nằm ở vị trí ‘tấc đất tấc vàng’ trong trung tâm thành phố Quỳnh Châu, tầm nhìn xoay tròn 360 độ cùng […] Xem thêm
Cố Sơ ngẩn người một lúc lâu mới nói: “Anh đang nghi ngờ thân phận thực sự của Lục Bắc Thần? Hay anh cảm thấy […] Xem thêm
Trong một cuộc chiến, phía giành được thời cơ quan trọng trước thường sẽ là người chiến thắng nhưng người giành được thời cơ chưa […] Xem thêm
Với sự hiểu biết trước giờ của Cố Sơ đối với Kiều Vân Tiêu thì anh ấy không phải hạng tầm thường. Người khác cắn […] Xem thêm
Cô không nên có tâm trạng này, Cố Sơ thầm nghĩ như vậy. Vì người Lâm Gia Duyệt thích là Lục Bắc Thần, người cô […] Xem thêm
Ngày hôm sau, Kiều Vân Tiêu đã bay về Thượng Hải từ sáng sớm, Cố Sơ đích thân ra sân bay tiễn anh ấy. Ở […] Xem thêm
Giờ đây, kỷ niệm này lại quẩn quanh trong đầu, túm chặt khiến dây thần kinh của cô đau tưởng chết. Cố Sơ ngây ngẩn […] Xem thêm
Nói chung không mấy ai tới nơi này hoặc nói một cách khác, người bình thường sẽ chẳng bao giờ chạy tới nhà xác. Giờ […] Xem thêm
Lục Bắc Thần dừng bước, chỉ vào cánh cửa của căn phòng đóng kín bên trong: “Tôi vào phòng thực nghiệm.” Ngẫm nghĩ, anh lại […] Xem thêm
“Bao gồm cả cậu?” La Trì cố ý chất vấn, không đợi Lục Bắc Thần trả lời đã tự độc thoại: “Cũng phải, cậu cũng […] Xem thêm
Lục Bắc Thần bỗng cảm thấy trong lòng mềm mại, ngay sau đó như có thứ gì lao vào trái tim. Anh đứng đờ ra […] Xem thêm
Tất cả đều yên tĩnh trở lại. Cố Sơ thoát ra khỏi lòng Lục Bắc Thần, đôi mắt vẫn còn hơi đỏ, nhưng khuôn mặt […] Xem thêm
Khi đối mặt với công việc, Lục Bắc Thần khác hẳn, cởi bỏ vẻ cao ngạo và lạnh lùng thường ngày, thay vào đó là […] Xem thêm
“Nhưng tôi không hiểu, vì sao lại tiêm tập trung tại một vị trí chứ?” La Trì nghĩ hoài không ra. “Vì đối phương không […] Xem thêm
Lục Bắc Thần khi đã cởi bỏ chiếc áo blouse trắng, nhìn kiểu gì cũng không còn quá thân thiện nữa. Cố Sơ cứ có […] Xem thêm
Khoảng cách giữa con người với con người là cự ly giữa trái tim với trái tim, đẩy xa rồi lại kéo gần, quá trình […] Xem thêm
Mấy ngày sau, Lục Bắc Thần bay tới Bắc Kinh làm một bài báo cáo hết sức đặc sắc, còn nhận lời mời hoàn thành […] Xem thêm
Có những người, vì quan điểm khác nhau mà trông có vẻ không ăn khớp, thế mà có những người quan điểm không đồng nhất […] Xem thêm
Cảm giác này khiến người ta rất không thoải mái. Chí ít thì Cố Sơ cho là như vậy. Giống như bạn vốn dĩ đã […] Xem thêm