Có lẽ, mỗi một người phụ nữ cho dù là kĩ nữ bán rẻ tiếng cười để mưu sinh, cũng không muốn nhớ lại cả […] Xem thêm
TUYỆT SẮC KHUYNH THÀNH
“Tuyệt sắc khuynh thành” là một câu chuyện giàu tình tiết hấp dẫn, với những diễn biến nội tâm phong phú và một giọng văn giàu xúc cảm. Giọng văn của Phi Yên có lúc nhẹ nhàng sâu lắng, lúc thấm đẫm bi thương. Những đoạn xuất sắc nhất của Phi Yên là những đoạn miêu tả nội tâm nhân vật, có thể thấy tác giả đã dồn rất nhiều tâm huyết cũng như tình cảm của bản thân vào từng câu chữ. Vì vậy khi đọc văn của Phi Yên người ta rất dễ dàng đồng cảm.
Điểm thành công nhất của Phi Yên là đã xây dựng được những nhân vật vô cùng hấp dẫn, có một đời sống nội tâm rõ nét và nổi bật. Đọc “Tuyệt sắc khuynh thành” có thể thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những số phận éo le đặc biệt là số phận của những người phụ nữ. Như một ý trong tác phẩm chị đã viết:
Đứng trước những người đàn ông, xét cho đến cùng phụ nữ luôn là phái yếu, rất dễ dàng bị tổn thương, nhưng đứng trước xã hội, đứng trước cuộc đời, họ lại phải chịu những gánh nặng trách nhiệm ngang bằng thậm chí có khi còn lớn hơn của nam giới.
Phi Yên:
Là tác giả best seller của Trung Quốc. Phi Yên cô độc lang thang trong rừng câu chữ, cô đơn dựng nên những giấc mộng đổ nát. Tiểu thuyết của Phi Yên miêu tả những quãng đời bi thương nhất của con người, chạm đến những cảm xúc đau buồn nhất, tuy nhiên Phi Yên cũng luôn dùng con mắt trong sáng và trái tim yêu thương để lắng nghe cuộc sống, khám phá thế giới, tìm ánh sáng trong bóng tối, cho hy vọng rực lên giữa chốn hoang tàn.
Ω
Với Lục Vị Hy – cô tiếp viên của hộp đêm Tuyệt sắc khuynh thành, cuộc sống chỉ gồm ba phần: Một phần ba thời gian chịu sự sỉ nhục, một phần ba thời gian chờ đợi sự sỉ nhục, một phần ba còn lại dùng để hóa giải những tổn thương do sỉ nhục gây ra.
Năm cô hai mươi mốt tuổi, bàn tay số phận bắt đầu chạm đến. Không phải câu chuyện lãng mạn về một con chim sẻ hóa thành phượng hoàng, cô quay về thế giới thượng lưu mình đã từng rời bỏ, ân oán tình thù chồng lấp lên nhau, mưu toan bẫy rập cuối cùng cũng vô hiệu trước sự nghiệt ngã của thời gian và số mệnh. Chỉ còn tình yêu ở lại, “Phải nhớ rằng bản thân sự sinh tồn cũng chính là một loại thắng lợi, anh đợi em ở đây…”.
Tác giả:Phi Yên
Thể loại:Ngôn Tình, Đô Thị
Trạng thái:Full
_ Giữa ban ngày ban mặt, dưới trăm ánh mắt dõi theo, anh ta cởi từng chiếc cúc của cô, từng chút từng chút giẫm […] Xem thêm
_ Rốt cuộc bọn họ làm sai điều gì? Cả tối đó, chẳng qua chỉ là trò chơi mèo vờn chuột. Họ bị chỉnh tới […] Xem thêm
_ Dục vọng của tình yêu có thể siêu độ thần quỷ tàn bạo, nhưng nó có thể hóa giải tà khí trong trái tim […] Xem thêm
_ Như Phi nói, Trì Mạch là con chó hoang bỏ đàn, vừa cao quý, vừa tự do, nhưng trên người… lại mang vết thương […] Xem thêm
_ Cô nằm trên chiếc giường lò xo không mấy thoải mái của anh, ngắm nhìn gương mặt anh đắm chìm trong dục vọng. Anh […] Xem thêm
_ Anh dừng lại một chút, hai tay nâng mặt cô lên, ép buộc cô nhìn vào mắt anh, “Anh sẽ không để em đi. […] Xem thêm
_ Thân dưới nhói đau kịch liệt, cô đột nhiên nghẹn lại, dường như khóc tới nỗi nghẹt thở, nằm trên chiếc gối trắng, đột […] Xem thêm
_ Tôi không phải Nguyễn Thiệu Nam, không có phong độ tốt đến vậy. Nhớ đấy, lần sau đừng có bày ra vẻ chán ghét […] Xem thêm
_ Mỗi giây, mỗi phút chiếm hữu cô, anh đều muốn cô mở mắt nhìn mình. Anh muốn cô ghi nhớ tất cả sự giảo […] Xem thêm
_ Anh cúi đầu, dịu dàng thì thầm, cọ vào tóc mai con gái của kẻ thù, đôi môi đẹp đẽ mang theo sự ngọt […] Xem thêm
_ Đây chắc là phần vô tình nhất của người đàn ông, có thể tách rời giữa tình yêu và tình dục, còn có thể […] Xem thêm
_ Khi ở trong nước họ nghèo khó nhất, yếu đuối nhất, nơi đất khách quê người, với thân phận phụ nữ, họ chịu sự […] Xem thêm
_ Biết không? Nhịn cũng cần vốn. Loại mặc người ta ức hiếp, nhất cử nhất động tùy theo người khác cứu chúng ta, lên […] Xem thêm
_ Anh Nguyễn… đợi anh làm xong, xin anh hãy nói cho tôi biết, nhìn tôi chảy máu, run rẩy bên dưới cơ thể anh, […] Xem thêm
_ Trong bảy năm qua, mỗi sáng khi mở mắt mình đều phải nói với bản thân rằng nhất định phải thích anh ấy ít […] Xem thêm
_ Nếu một cô gái chưa từng trải qua chuyện đời, cho phép người đàn ông tiến vào cơ thể cô ấy, điều này nói […] Xem thêm
_ Anh khẽ gọi tên cô, mỗi lần chìm vào trong cô đều kích động mạnh mẽ. Cô quấn hai chân quanh eo anh, nghênh […] Xem thêm
_ Diệt cỏ tận gốc? Có phải cũng bao gồm cả em? Lẽ nào anh quên rồi? Em cũng họ Lục. _ Vị Hi đói […] Xem thêm
_ Hạnh phúc rốt cuộc là gì? Có người nói hạnh phúc không phải sống lâu trăm tuổi, không phải vinh hoa phú quý mà […] Xem thêm
_ “Anh sẽ…” Anh ghé sát tai cô, hơi thở lạnh lẽo, ngữ khí làm ra vẻ thần bí lại có vẻ kì dị khó […] Xem thêm
_ Giải thích? Vậy em phải suy nghĩ từng từ từng câu cho kĩ, em biết đấy, anh hận nhất người nào lừa anh. Chẳng […] Xem thêm
_ Cơ thể cô căng như một cây cung, cả quá trình không hề có cảm giác gì, chỉ đau… đau một cách rõ ràng […] Xem thêm
_ Hóa ra tình yêu của ông chính là dùng thắt lưng da trói hai tay một người con gái để cưỡng bức cô ta? […] Xem thêm
_ Đệm dưới thân kêu két két, âm thanh rất quen thuộc nhưng đáng sợ đến mức khiến người ta hận không thể lập tức […] Xem thêm
_ Anh cúi đầu hôn cô, giữa lúc môi răng gắn bó, anh nói: “Vị Hi, xin em nhất định phải tin, cho dù là […] Xem thêm
_ Cô nhìn thẳng lên trần nhà cao trong phòng khách, nhìn đường nét độc đáo dần trở nên méo mó, trong lòng thấy ngạc […] Xem thêm
_ “Em không thể chỉ sống vì anh nhưng em có thể chết vì anh, điều này không cần hoài nghi”. _ Sáng hôm sau, […] Xem thêm
_ Đau khổ kéo dài, giống như ốc sên tràn đầy nhẫn nại di chuyển. Vui vẻ ngắn ngủi, giống như đuôi thỏ vụt qua […] Xem thêm
_ Nguyễn Thiệu Nam nhặt di động lên, nhìn gương mặt trắng bệch của Vị Hi, chậm rãi nói với người trong ống nghe: “Cô […] Xem thêm
_ Tôi tốn nhiều thời gian, tiền bạc và tinh thần và thể lực như vậy bên em, em cho rằng tôi muốn cái gì? […] Xem thêm
_ Ý trời như vậy, em đừng trách tôi. Em từng nói, không cách nào chỉ sống vì tôi nhưng nguyện chết vì tôi. Vậy […] Xem thêm
_ Nguyễn Thiệu Nam lịch sự làm động tác mời: “Tùy cậu”. _ Sau đêm hôm đó, không còn ai nhắc tới Lục Vị Hi […] Xem thêm
_ Những người như bọn họ đều là tổ tông của chữ “chơi đùa ”, thích nhất được ở trên cao nhìn xuống các cô […] Xem thêm
_ Nếu anh thực sự muốn, thì thần thánh cũng chẳng cứu nổi em. _ Buổi trưa, một mình Nguyễn Thiệu Nam ngồi ở vị […] Xem thêm
_ Nụ cười này tựa như tia nắng ban mai xuất hiện lúc tinh mơ trên bức tường đổ nát, cho dù bao năm tháng […] Xem thêm
_ Anh ta ban đầu chỉ quan tâm đến thân phận tôi, còn anh lại muốn tìm niềm an ủi từ người phụ nữ khiếm […] Xem thêm
_ Nhìn thấy bộ dạng máu bắn tung tóe trên võ đài của người đó, cậu muốn gì mà cô ta chẳng nghe? _ Đây […] Xem thêm
_ Lăng Lạc Xuyên cười, túm cằm Vị Hi, hôn lên má cô một cái, “Tôi chỉ hỏi hai việc. Việc thứ nhất, ai đưa […] Xem thêm
_ Có biết cái gì gọi là không thể đền ơn, lấy thân báo đáp không? Không hiểu, anh dạy cho em! _ Hai người […] Xem thêm
_ Thuộc cung thất sát, nguv hiểm cận kể, gia đình phận mỏng, lục thân tương khắc, đào giếng không có nguồn, bơ vơ không […] Xem thêm
_ Dưới ánh đèn tối tăm, anh giơ tay ra vuốt ve má cô, hơi thở nặng nề, ngữ khí dịu dàng chứa đựng sự […] Xem thêm
_ Anh dường như nhìn thấy nữ thần Ánh sáng đang vẫy tay với mình, non xanh nước biếc, ánh nắng chiếu sáng khắp nơi, […] Xem thêm
_ Anh vặn cánh tay đang run rẩy của cô, tựa con thú hoang bị thương, ghé sát tai cô cười lạnh: “Em thích như […] Xem thêm
_ Triều Ảnh, loài hoa thược dược đẹp nhất, tượng trưng cho tình yêu vĩnh hằng và hi vọng. _ Lăng Lạc Xuyên tỉnh giấc […] Xem thêm
_ Anh quay sang bên tai cô, ngón tay cứng rắn xâm nhập vào cơ thể cô, gấp gáp mà bực dọc nói: “Trời ơi, […] Xem thêm
_ Tất cả mọi thứ xảy ra hồi đó, tôi là thủ phạm, cậu chính là tòng phạm. Cô ấy hận tôi nhường nào thì […] Xem thêm
_ Nơi kết nối với anh giống như bị người ta bổ sống, đan đến ruột nát tim tan. Cô đau đớn tột bậc, nhưng […] Xem thêm
_ Một tay túm lấy tóc cô, cúi nhìn cô từ trên cao, cười lạnh lùng: “Cho hay không cho?” _ Đêm ở khu dân […] Xem thêm
_ Đừng có vờ làm ra bộ dạng đáng thương với anh, hôm qua chẳng phải còn muốn ngủ cùng anh sao? _ Phát sóng […] Xem thêm
_ Trên thế giới này, có rất nhiều người vô tình nói lời tạm biệt liền thực sự không bao giờ gặp lại. Thế đấy […] Xem thêm
_ Anh không bằng mấy người kĩ nữ đứng đường trong khu đèn đỏ. Thứ kĩ nữ bán là bản thân, còn thứ anh bán […] Xem thêm
_ Bây giờ anh có thể giết em, thần không biết quỷ không hay, em tin không? _ Hôm sau là ngày nghỉ, Như Phi […] Xem thêm
_ Đừng quên những lời anh vừa nói, tôi cởi sạch rồi, để anh nhìn rõ, anh liền đi cứu cô ấy. _ Như Phi […] Xem thêm
_ Video đó chỉ cần lộ ra một giây, tôi sẽ không giết anh, mà sẽ khiến anh chết từ từ. _ Lăng Lạc Xuyên […] Xem thêm
_ Đây không phải làm tình, đây là lăng trì, là lóc thịt cô, cơ thể máu thịt của cô, từng miếng từng miếng từ […] Xem thêm
_ Khi anh nhìn thấy một người con gái xinh đẹp, thuần khiết ngồi cạnh anh, bộc lộ ánh mắt tin cậy với anh, cho […] Xem thêm
_ Anh run rẩy như một đứa trẻ sợ lạnh, “Anh biết, anh ta lừa anh, anh sớm đã biết…”. _ Đã là cuối thu, […] Xem thêm
_ Mẹ, mẹ nhìn kìa, sao anh kia lại khóc? _ Lăng Lạc Xuyên bước vào phòng bệnh của Vị Hi, cô vẫn chưa tỉnh, […] Xem thêm
_ Em sống là người của anh, chết cũng là ma của anh. Sống không chung chăn, chết chung huyệt, em muốn vậy à? Anh […] Xem thêm
_ Anh đang xử lăng trì cô bằng cách của riêng mình, còn cô cũng đáp lại anh bằng cách như vậy, họ đều tàn […] Xem thêm
_ Nếu anh không yêu em, không căn bản không quan tâm đến em, cho dù em chết rồi anh cũng sẽ không rơi một […] Xem thêm
_ Nếu còn có kiếp sau, tôi sẽ cầu xin Thượng đế cho tôi trở thành một con cá bé nhỏ, đuổi theo nô đùa […] Xem thêm
_ Phải nhớ rằng sinh tồn bản thân nó chính là một thắng lợi, mình đợi cậu ở đây… _ _ [1] Mưa rơi xuống […] Xem thêm